top of page
  • Writer's picturegin-anh-learning

Cái tên "Gin Anh" và 4 lần 29 tháng 02



29/02/2012

Cái tên Gin Anh xuất hiện tầm này năm 2012 đấy. Lấy máy tính của bố lập 1 cái Facebook, đã đặt tên là Dưa Hấu rồi, nhưng không ưng ý, nên ra tết năm lớp 9 đã đổi thành Gin Anh.





Gin Anh lớp 9 ngày ấy ngày ngày đạp xe mini màu bạc đi học từ nhà dì. Mỗi tuần 2-3 buổi, mình đi học tiếng Anh trên nhà mẹ Tiên. Thời đó có thể là giai đoạn mình chăm chỉ nhất trong cả 4 năm cấp 2.


Hồi ấy Hùng mới ra đời, nó bé tí tẹo teo, dì chú và mọi người chăm sóc nó nhiều, nên chỉ có mình và Hoàng béo hay ăn, học cùng nhau. Hai chị em như chó với mèo, nói được 2 câu thì quay ra cáu gắt nhau. Tối ngủ cạnh nhau, có đêm tỉnh dậy thảng thốt vì không thở được, hoá ra là vì nó lấy cái chân to bằng cái cột để gác lên ... cổ chị.


Tuyệt vời thằng em tôi.


29/02/2016


Mình trượt đại học, không phải 1 trường, mà là 8 trường, từ Canada sang Mỹ. Trượt hết.





Lý do cho sự thất bại đó chính là do sự chủ quan của tuổi trẻ: học bổng cấp 3 khó thế còn đỗ được, mấy cái đại học này học bổng nhan nhản, gì mà không đỗ.


Ôi Gin Anh ơi! Đúng là ...


Hồi đó, mình chẳng có gì trong tay ngoài tình yêu và sự bao dung của mẹ. Mình có hoang mang, có thất vọng, có bất mãn, nhưng lại không khóc, không buồn. Ngang ngược thật! Một kẻ trượt 8 trường đại học lại chỉ hơi lo lắng chút, hơi hoang mang một chút.


Thôi thì vịn tạm vào cái cớ “tuổi trẻ ngông cuồng và rồ dại”, tự tha thứ cho mình của tuổi 18 (suýt 19) vì dù sao mình cũng tỉnh ngộ rồi.


29/02/2020


Mình đang học đại học, có trong lòng một gia đình nhỏ có mẹ và mình hạnh phúc, một người để thương nhớ mè nheo, một nhà học sinh đủ để sưởi ấm tâm hồn ham ăn của mình, có trong tay tiếng tăm (hoặc tai tiếng, mình không rõ), một vài thành tích đáng để mình và gia đình tự hào, một Ginny House 6 nhân sự vừa đủ yêu thương.


Và rồi ở cái tuổi 22 (suýt 23) này, mình tự hào vì trong công việc thì mình có một trái tim ấm và một cái đầu lạnh, trong tình cảm thì chân thành và hết mình, trong học hành thì ... nỗ lực vượt khó


Hơn tất cả những điều đó, mình tự hào vì mình luôn là mình, là một Gin Anh thẳng thắn, vui vẻ, chân thành, nhiệt tình và cầu tiến, tự hào vì chưa một lần mình sống khác với đạo đức và quan điểm sống cá nhân, tự hào vì đã luôn không ngừng cố gắng.





29/02/2024


Gin Anh 26 (suýt 27 tính theo ngày sinh) đã bớt mộng mơ, bớt ngang ngược và đã có những quyết định to lớn hơn của cuộc đời rồi.


Mình viết những dòng để update ngày 29/2 này khi đang ngồi trên xe đi ăn cưới. Bố Giang lái xe, Sushi ngồi một mình một ghế, đang dựa vào mẹ ngủ tạm 10 phút. Vậy là "một người để thương nhớ mè nheo" đã trở thành bố của con trai mình. Ngày ấy năm 2020, mình còn chẳng dám nghĩ tới việc mình sẽ đi xa đến đâu với tình yêu năm 19 tuổi ấy. Thế mà giờ anh đã là chỗ dựa của mình, còn mình và Sushi đã là cái đuôi của anh được gần 3 năm rồi.


Gia đình nhỏ bây giờ lúc có 4 người, lúc lại có 5-7 người. Lúc 4 người là khi chúng mình ở cùng bà ngoại. Còn lúc 5-7 thậm chí 9 người, là khi chúng mình về Đại Từ.


Mình có 2 nhà học sinh nhưng cũng chỉ đủ để sưởi ấm tâm hồn ham ăn, ham chơi của 14 thành viên Ginny House chúng mình thôi. Nhưng yêu thương thì luôn ngập tràn.


Ở cái tuổi này, mình biết ơn những gì đã đến và đi, những gì đã ở lại. Mình học cách trân trọng mọi thứ ở thời điểm hiện tại, sống thực tế hơn, bao dung hơn, chỉn chu và trưởng thành hơn.





2028


Hẹn Gin Anh năm 2028 sẽ lớn hơn, không còn thi thoảng như là người con cả của Giang Nguyễn. Chúc gia đình nhỏ có thêm thành viên mới, và tất cả mọi căng thẳng, mệt mỏi đã từng có hồi sinh Sushi sẽ không quật ngã Gin Anh ở lần tới nhé.


Chúc Gin Anh 30 (suýt 31) tuổi ấy sẽ vẫn là một người tốt, luôn biết ơn, là chính mình và không ngừng học hỏi nhé.





À, lần này chúc cái này thực tế hơn nữa nè, chúc giàu nha :))))



Bài viết thuộc thử thách viết 30 ngày của khoá học Writing On The Net - Cohort 5.

71 views0 comments

Comments


bottom of page